Bài làm văn mẫu hay nhất.
Tả khung cảnh trường em vào thời gian mà em thích nhất. |
Tuổi học trò bao giờ cũng gắn với những trò chơi vui vẻ. Đó là những trò chơi thú vị với sự góp mặt của số đông. Thế nên, hôm nào đi học, tụi chúng tôi cũng xin bố mẹ đi sớm hơn để được vui đùa. Còn khi đã ở trường, sau những tiết học mệt nhoài, chúng tôi lại mong đến giờ ra chơi.
Hôm nay bầu trời trong xanh và gió thì mát quá. Những đám mây trắng lửng lờ trôi thỉnh thoảng lại che rợp một góc sân trường tạo ra những bóng râm. Chúng tôi đang học cuối tiết thứ hai thì bỗng nghe sáu tiếng trống báo hiệu ra chơi. Cô giáo dừng giảng mỉm cười đồng ý, thế là chúng em ùa cả ra sân như một bầy chim sẽ lớn. Sân trường đang rộng rãi vắng vẻ bỗng chốc trở nên chật chội, ồn ào.
Đã thành một thói quen, giờ ra chơi mở đầu bằng một bài thể dục chung cho cả toàn trường. Cả lớp xếp hàng thẳng tắp trong tiếng trống rung. Rồi tiếng trống đánh dông đạc, những cánh tay đưa lên hạ xuống theo nhịp bước chân đều đặn, khỏe khoắn và đẹp mắt như một màn đồng diễn ai đó đã gặp trên truyền hình.
Bài thể dục qua đi nhanh chóng nhường chỗ cho những trò chơi thú vị. Phía ngoài kia các bạn nam đã nhanh chóng tập trung dưới gốc cây xà cừ lớn để chia đội và đá bóng. Cuộc dàn xếp diễn ra trong vòng một phút như đang chạy đua với thời gian. Rồi quả bóng đã được tung lên, hơn chục bạn nam tranh giành quả bóng, hò reo mặc những giọt mồ hôi lăn đầy trên má làm cay cay đôi mắt.
Các bạn nữ cũng sôi nổi không kém. Phía dưới tán bằng lăng, chiếc dây thừng đang quay liên tiếp nghe cả tiếng kêu “bạch bạch” mỗi khi đây chạm đất. Nhìn các bạn nữ nhảy dây, cười khúc khích mà thấy tuổi học trò thú vị làm sao.
Ngay trước cửa lớp tôi là chỗ dành cho các bạn ít sôi nổi hơn. Hùng, Minh và Dương đang đều đều nhịp chân với chiếc cầu được làm từ lông gà của những chú trống choai. Nhìn các bạn đá cầu thì xem chừng kĩ thuật chẵng kém các bạn đang chơi bóng chút nào. Ngay bên cạnh, dưới gốc cây hoa sữa là chỗ Nam và Duy đang ngồi chơi cờ tướng trên ghế đá. Trông các bạn vò trán suy nghĩ mỗi khi cờ vào thế bí chẳng khác gì những người đánh cờ chuyên nghiệp.
Xa hơn, dưới gốc phượng ngoài kia vẫn thường là chỗ của những mọt sách trường tôi. Các bạn đọc nào thì đủ loại: báo, truyện tranh, sách và cả tranh thủ làm bài tập nữa...
Chúng tôi đang say sưa nô đùa thỏa thích thì tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi đã hết. Tất cả các cuộc chơi đều dang dở, xin hẹn lại ngày mai. Chúng tôi rửa mặt, bước vào lớp với một tâm trạng vui vẻ sảng khoái vô cùng để đón những tiết học tiếp theo.
0 nhận xét:
Post a Comment