Trong cuộc đời mình, ai cũng có những người thân yêu để quan tâm, sẽ chia và đồng cảm. Đó là cha mẹ, anh chị, bạn bè, thấy cô,… Với riêng em, em còn có một người thân đặc biệt, vừa là một người bạn lớn vừa là một tâm gương sáng để em noi theo. Đó là người anh trai yêu quý của em.
Anh trai em đã 20 tuổi, đang học năm thứ hai khoa Toán, Trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Anh tên là Dũng bố mẹ em đặt tên anh như vậy với mong ước anh sẽ luôn dũng cảm bước đi trong cuộc sống.
Anh gầy và cao, mẹ nói anh rất giống ông nội. Mái tóc của anh đen và dày, gương mặt xương xương với đôi mắt rất sáng và thông minh (nhưng cũng đôi mắt ấy nhìn em những lúc em mắc lỗi sao mà nghiêm nghị đến thế, em thấy khi ấy đôi mắt anh rất giống mắt bố). Nước da anh vốn rất trắng trẻo nhưng chỉ hết năm thứ nhất đại học thì chuyển sang màu râm nắng.
Có thể nói, việc anh đi học đại học và nhất là việc anh tham gia phong trào thanh niên tình nguyện vào mùa hè năm ngoái đã làm anh thay đổi rất nhiều. Tham gia phong trào thanh niên tình nguyện, anh xung phong đi về một xã hẻo lánh của tỉnh Tuyên Quang. Ở đó, anh đã cùng bạn bè cuốc đất rừng, làm nương rẫy, làm đường lấy nước, làm nhà ở... cho bà con dân tộc. Sau chiến dịch ấy, trở về nhà, anh trở nên trầm ngâm hơn dù anh vốn là người sôi nổi. Anh căn dặn em rằng: Còn rất nhiều người sống khó khăn thiếu thốn, vậy mình được sống đầy đủ thì phải biết trân trọng và cố gắng hơn nữa. Cũng từ đó, anh tham gia rất nhiệt tình vào các phong trào thanh niên của trường và của thành phố: phong trào hiến máu nhân đạo, phong trào chung sức vì cộng đồng,... Mới học năm thứ hai nhưng anh đã là phó bí thư liên chỉ kiêm chủ tịch hội sinh viên của khoa.
Tham gia các hoạt động thanh niên sôi nổi như vậy mà anh vấn học rất cừ. Học kì nào anh cũng được học bổng, anh trích một phần trong số đó để biểu bố mẹ và cả một phần nhỏ để khao em một chầu kem ở Bờ Hồ! Anh luôn căn dặn em rằng: Nếu còn trẻ mà không cố gắng học tập thì lớn lên sẽ chẳng làm được việc gì có ích. Mỗi tối, anh thường dành ra một khoảng thời gian để giúp em làm bài tập toán, lí,
Với bạn bè, hàng xóm, anh là một người hòa đồng, nhiệt tình. Anh luôn tận tình giúp đỡ những người cần đến mình: đứa em hàng xóm nhờ giải giúp bài toán, bác láng giềng nhờ kéo giúp cái xe hay người bạn hỏi mượn chiếc xe máy về quê gấp thăm mẹ ốm...
Càng ngày, em càng thấy khâm phục anh trai mình. Anh đã sống tốt với tất cả những người quanh mình, sống có tình yêu thương, có ích với xã hội và luôn không ngừng vươn lên để hoàn thiện bản thân. Anh là tấm gương sáng để em học tập và noi theo.
0 nhận xét:
Post a Comment